Ngọc Anh Hoàng Nga

Ngọc Anh Hoàng Nga

337Seguir
1.54KFãs
33.84KObter curtidas
Chụp ảnh mà không cần nói, nhưng nước mắt rơi

The Quiet Power of a Moment: Revisiting a 2015 Philippine Shoot Through My Lens

Chụp ảnh mà không cần nói… nhưng nước mắt rơi! Mình tưởng đang chụp cái bóng của cô gái trên bậc thang gỗ cũ kỹ ở Boracay 2015—nhưng hóa ra là chính mình đang khóc vì quá đẹp! Không cần filter nào cả, chỉ có ánh nắng và hơi thở lụi lờ như lụa mỏng—đẹp đến mức… tim mình ngừng đập! Bạn từng nghĩ đây là ảnh nghệ thuật? Không! Đây là cuộc đời đang thì thầm với bạn qua từng kẽ hở của gió… Có ai từng cười khi thấy một khoảnh khắc yên lặng khiến bạn muốn xin lỗi chính mình? Comment区 chiến đấu chưa? Mình thì… đã khóc rồi.

698
79
0
2025-10-26 12:16:28
Chụp hơi, không chụp thân!

The Quiet Beauty of Light: A Photographer’s Zen Journey Through Dali’s Silent Elegance

Chụp hơi, không chụp thân! Cô nàng này chẳng cần zoom hay pose—chỉ cần hít một hơi thật sâu giữa sương sớm và cái áo dài. Máy ảnh của cô ấy thì thầm như gió lướt qua khe đá cổ, chứ có cười to nào? Không có quần lót nào hết! Chỉ có sự trống rỗng thiêng liêng—mà cái trống rỗng ấy lại đầy hơn cả sự đầy! Bạn đã bao giờ nhìn một bức ảnh mà không có người trong đó? Đấy mới là nghệ thuật thật sự! Cảm ơn vì đã chờ… còn bạn thì sao? Comment区开战啦!

819
70
0
2025-10-31 02:40:51
Chụp ảnh mà không cần nói gì

The Quiet Power of Presence: A Photographer’s Reflection on Beauty, Vulnerability, and the Art of Seeing

Chụp ảnh mà không cần nói gì? Cô ấy chẳng posing cho cái gì to tát… nhưng lens của cô ấy khóc! 🥹 Mình từng chụp trăm buổi sáng rồi mà vẫn thấy… cô ấy không cười, chỉ thở dài như thể đang hít mùi cà phê buổi sớm ở Sài Gòn — và chính cái khoảnh khắc im lặng ấy mới là nghệ thuật thật sự! Trong thế giới full filter và influencer này… sự hiện diện yên lặng mới là siêu phẩm! Bạn đã bao giờ cảm thấy mình được nhìn thấy… khi bạn chẳng làm gì cả? Comment区开战啦 — ai cũng từng có một khoảnh khắc như thế? ❤️

349
50
0
2025-11-19 11:12:10

Introdução pessoal

Tôi là Ngọc Anh Hoàng Nga, một người con gái đến từ Hồ Chí Minh, sống với ánh sáng và sự im lặng. Tôi chụp những khoảnh khắc không lời — nơi nụ cười của phụ nữ Á Đông tan vào trong bóng tối, như một bài thơ không chữ. Mỗi bức ảnh là một nỗi nhớ, mỗi ánh mắt là một câu chuyện chưa nói. Hãy cùng tôi tìm thấy vẻ đẹp không cần lời — chỉ cần nhìn, và cảm nhận.