Ngọc Anh Hoàng Nga
The Quiet Power of a Moment: Revisiting a 2015 Philippine Shoot Through My Lens
Chụp ảnh mà không cần nói… nhưng nước mắt rơi! Mình tưởng đang chụp cái bóng của cô gái trên bậc thang gỗ cũ kỹ ở Boracay 2015—nhưng hóa ra là chính mình đang khóc vì quá đẹp! Không cần filter nào cả, chỉ có ánh nắng và hơi thở lụi lờ như lụa mỏng—đẹp đến mức… tim mình ngừng đập! Bạn từng nghĩ đây là ảnh nghệ thuật? Không! Đây là cuộc đời đang thì thầm với bạn qua từng kẽ hở của gió… Có ai từng cười khi thấy một khoảnh khắc yên lặng khiến bạn muốn xin lỗi chính mình? Comment区 chiến đấu chưa? Mình thì… đã khóc rồi.
व्यक्तिगत परिचय
Tôi là Ngọc Anh Hoàng Nga, một người con gái đến từ Hồ Chí Minh, sống với ánh sáng và sự im lặng. Tôi chụp những khoảnh khắc không lời — nơi nụ cười của phụ nữ Á Đông tan vào trong bóng tối, như một bài thơ không chữ. Mỗi bức ảnh là một nỗi nhớ, mỗi ánh mắt là một câu chuyện chưa nói. Hãy cùng tôi tìm thấy vẻ đẹp không cần lời — chỉ cần nhìn, và cảm nhận.

