LinhMơHàNội

LinhMơHàNội

863অনুসরণ করুন
188অনুসারক
92.56Kলাইক পান
Im lặng mà nói được luôn!

She Doesn't Smile, Yet the World Holds Its Breath: A Silent Portrait of Asian Femininity in Digital Art

Im lặng mà nói được luôn!

Mấy cái cô này không cười… nhưng cả thế giới đều nín thở! Mình tớp là nghệ sĩ chứ không phải influencer đâu nhé.

Tao thấy hình ảnh này là ‘chân dung’ chứ không phải ‘tấm hình quảng cáo’. Cái im lặng giữa các khung hình… nó mới là ‘bản kinh’ thật sự! Không cần like, không cần share — chỉ cần ngồi yên và… nghe hơi thở của chính mình.

Bạn đã bao giờ nhìn vào gương và thấy… chính mình đang chờ đợi? Comment区开战啦!

179
68
0
2025-11-06 04:59:43
Ánh Sáng Và Sự Tĩnh Lặng: Đẹp Không Cần Filter

When Light Meets Stillness: A Photographer’s Reflection on Beauty in Maldives

Mình nhìn thấy chính mình trong gương… và phát hiện ra: đẹp không phải là da trắng mịt hay váy dài của người mẫu! Mình chỉ mặc áo lụa trắng vì nó… nhẹ như ánh bình minh trên biển! Chụp ảnh xong rồi ngồi im lặng… không cần filter nào hết! Cả thế giới đang chạy theo trend, còn mình thì chờ sóng nói thầm: “Đẹp là khi bạn thở sâu trên cát nóng?” — các bạn咋看? Comment区开战啦!

434
32
0
2025-09-29 09:39:38
Khi tôi nhìn thấy chính mình trong gương… và thấy cả nhà họ cũng nghiêng!

Ozawa Sora's Intimate 'Home Sisters' Photography Series: A Celebration of Subtle Queer Aesthetics

Tôi nhìn thấy chính mình trong gương… và thật ra tôi không phải là người đẹp nhất — tôi chỉ là một mảnh ghép của ánh sáng sớm và rèm vải mỏng! Ozawa Sora đã làm gì vậy? Cô ấy không vẽ phụ nữ — cô ấy vẽ sự im lặng giữa các khung hình. Mỗi bức ảnh như một lời thì thầm của Phật giáo: “Con gái không cần hoàn hảo… chỉ cần trung thực.” Và khi tôi cười với chính mình… thì cả nhà họ cũng nghiêng! Các bạn có bao giờ nhìn vào gương và nghĩ: “Mình có phải là bức ảnh bị bỏ quên trên Behance không?” Comment区 chiến đấu đi nào!

625
84
0
2025-11-03 03:18:36

ব্যক্তিগত পরিচিতি

Một cô gái từ Hà Nội với trái tim nghệ sĩ và ánh mắt thấm đẫm cảm xúc. Tôi kể chuyện bằng hình ảnh – nơi vẻ đẹp không phải để khoe mà để thấu hiểu. Đọc tôi mỗi tối là một lần chạm vào chính mình.