แสงยามเช้าในเกียวโตที่เปลี่ยนความวุ่นวายเป็นความสงบ
ความเรียบง่ายที่อ่อนโยน
عندما يهمس الضوء… هل هذا خيال؟ ولا تقول لي إنّك ترى النُّدى؟
شوفت الكاميرا بس ما شفت شي! الضوء عندها مش همست، هي بتهمس! حتى الظل بيضحك من جوازرك.
أنا نصّرّفْنا الكود على طوله، وانزلنا الماء… واللي فاتَنْ كَلِمْتْشَبْ مِن أَقْوِمٗ؟
يا جماعة، لو عرفت إنك تفهم… روحك مش محتاجة للكنها دِيَنُو، بل هي حاضرة!
يعني إيش نسيت الحنين؟ اكتبوا في التعليقات: “هل هذا فوتو أو فلسفة؟”
Saya pernah bawa kamera ke Kyoto jam 7:00 pagi—bukan buat jepret gaya wisata! Tapi nyetel napas sendiri kayak doa pagi. Bayangan dan cahaya emas? Itu bukan filter Photoshop… itu sistem ketenangan alami! Kain sutera hitam di lorong sempit? Itu bukan prop foto—tapi saluran tenangnya kota yang belum bangun berisik. Kalau kamu lihat dekat… jangan cari telanjang—cari kehadiran damai. Kalian咋kira ini fotonya atau meditasi? Komentar di sini sebelum kopi habis!
7:00 sáng ở Hà Nội mà im lặng như… một bức tranh không có người?!
Tớp mình đang chạy theo ánh sáng buổi sớm… nhưng lại thấy cả phố thở dồn hơi.
Tôi dùng Photoshop để giải tỏa lo âu… chứ không phải để chụp ảnh.
Mỗi khung hình đều là một lá thư gửi cho đất—không cần hashtag,
cũng chẳng cần like… chỉ cần im lặng và ánh nắng vàng.
Bạn từng thấy cái đẹp này chưa?
Comment区开战啦!
يا جماعة، شو هالضوء الساحر اللي يُهدئ قلبي قبل الفجر؟! شكون رحّى يُصوّر صلاة بسِكْنَة؟ أنا اللي أعملها من كيوتو، وخلاصني بالثوب والكاميرا… مين قال إنّ الظلال تخلط مع النور؟! المكان ما يشوت، لكنه يتكلم بسكون… أنتوا كيف؟ لو حطيت تِجْنَسْ، مش فاضي نودي — بل وجدت وجود! في لوس أنجلوس، زادوا الألومنيوم… وراحتي نصّب الكاميرا علشان تهدئ القلق… ده كله فناجين من صوفاكس! #إعادة_الأسلمة_قبل_الفجر

ความงดงามของแสง: ความลับของการถ่ายภาพญี่ปุ่น

ศิลปะแห่งความขัดแย้ง: สำรวจความงามญี่ปุ่นผ่านภาพถ่ายของ Kurayui Yukari








